CƯỠI TRÂU
Thơ: Tạ Hồng Thái
Nhớ lại thủa xưa cưỡi lưng trâu
Lá đa kết mũ đội đỉnh đầu
Một ngọn roi tre tay múa mác
Lau nhau lũ bạn chạy theo hầu.
Mơ như Nguyễn Huệ san Tốt Động,
Tưởng Đinh Bộ Lĩnh phất cờ lau.
Lớn ngự chiến xa Nam tiến gấp
Hợp quân Đại thắng rợp sắc mầu !
CHĂN TRÂU
Thơ: Nguyễn Duy Thuyên
Thuở nhỏ chăn trâu bé tí teo
Cưỡi trâu trên cật (Lưng ) phải qua đầu
Trâu yêu trâu mến trâu chiều tớ
Quỳ gối cúi đầu tớ trèo leo
Cái thuở chăn trâu cảnh đói nghèo
Nhịn ăn bữa sáng bụng trong veo
Trưa về khoai luộc hay cơm cháo
Gió lạnh chiều đông vẫn lội đồng
Bạn bè cùng cảnh tớ cũng đông
Chơi khăng , đánh đáo tuổi mục đồng
May chăng thuở nhó còn chăm học
Thoát cảnh nhà nông bỏ ruộng đồng .
Vẫn nhớ ngày xưa cảnh chăn trâu
Nghĩ lại vẫn yêu tuổi mục đồng
Bây giờ trâu đã không còn cưỡi
Thấp thoáng trên đồng chiếc công nông !
CHĂN TRÂU
Thơ: Kim Long
Trâu ơi ta bảo trâu nầy
Trâu ăn no cỏ ở đây chiều về
Chớ đừng mà có mãi mê
Ham chơi bụng đói chủ thuê đánh đòn
Tối về chẳng có cơm ngon
Tiền lương không trả lại còn mắng cho
Trâu ơi thương cái thân cò
Để ta kiếm chút tiền lo mẹ già
Từ ngày thiếu vắng tiếng cha
Mẹ luôn đau ốm cảnh nhà thiếu ăn
Con côi mẹ goá nhọc nhằn
Bửa no bửa đói khó khăn bạc tiền
Ta thì phận gái thuyền quyên
Mười hai bến nước nương thuyền vào đâu
Thương mẹ chưa dám qua cầu
Nên ta đành phải chăn trâu kiếm tiền.
CHĂN TRÂU
Thơ: Trung Du
Mơ về tuổi trẻ lúc chăn trâu
Nghịch ngợm vô tư nét dãi dầu
Sáng thả ven hồ đùa trận mạc
Chiều dồn bãi đập bắt cua xâu
Du dương sáo trúc hồn bay bổng
Tĩnh mịch đồng quê cảnh sắc đầu
Lớn tỏa tha hương nhiều phẩm cấp
Ơn chùm kỷ niệm thuở thơ lâu.
Thơ: Con Trâu Ăn Cỏ
Sưu Tầm
Con trâu ăn cỏ
No bụng ngủ ngon
Nghe gà gáy dồn
Dậy đi cày ruộng.
Bài Thơ Con Trâu Đi Cày
Trâu ơi ta bảo trâu này:
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta.
Cấy cày giữ nghiệp nông gia,
Ta đây trâu đấy, ai mà quản công.
Bao giờ cây lúa còn b
ông,
Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn
Con trâu vành đai
Tác giả: Võ Quảng
Mình tôi mang đầy lá
Cành ngái, cành bầy quỳ
Như cái bụi biết đi
Xạc xào rung rinh gió
Dưới địa đạo không cỏ
Tôi thích sống ngoài trời
“Thần Sấm”, “Con Ma” rơi
Tôi được nhìn tận mắt
Tôi mài sừng nhọn hoắt
Cùng đó Mỹ đi càn
Chém thằng Mỹ nghênh ngang
Rách bươm nhừ xơ mướp
Đánh tan xong lũ cướp
Tôi đằm nước hố bom
Ngắm trăng trời chiều hôm
Như chiếc sừng vừa ló
Gặm chơi dăm bụi cỏ
Mọc quanh bác xe tăng
Mọc giữa xác trực thăng
Giữa tơi bời sắt vụn
Tôi ra đồng cày ruộng
Một sáo sậu nổi kêu
“Kìa cái bụi, ôi chao!
Biết kéo cày cày đất!”
Con trâu
Tác giả: Thanh Thản
Mình trần mưa nắng
Quanh năm cần cù
Suốt ngày lội ruộng
Cày xong lại bừa
Làm bao nhiêu vụ
Lúa đồng vàng ươm
Phần nguời hạt thóc
Mình chì nhai rơm
Suốt đời im lặng
Chẳng nói gì hơn
Chỉ cần hai tiếng
“Nghé ọ!” gọi con
Mình trần mưa nắng
Quanh năm cần cù
Suốt ngày lội ruộng
Cày xong lại bừa
Làm bao nhiêu vụ
Lúa đồng vàng ươm
Phần nguời hạt thóc
Mình chì nhai rơm
Suốt đời im lặng
Chẳng nói gì hơn
Chỉ cần hai tiếng
“Nghé ọ!” gọi con
Bài thơ: Con trâu
Sưu tầm
Lúc mới đẻ ra
Thì kêu là nghé
Khi không còn bé
Mới gọi là trâu
Trâu có hai màu:
Trâu đen, trâu bạc
Tập cày là vực
Vặt, diệt: giục đi
Phải, trái tắc rì
Họ bảo đứng lại
Ăn thì ăn rối
Ngọn cỏ, bó rơm
Làm thật siêng năng
Cày bừa suốt vụ
Cu Tí chăn thả
Trèo đầu, cưỡi lưng
Trâu vẫn hiền lành
Mặc cho Tí cưỡi
THƠ: CON TRÂU
Sưu tầm
Cười vấp vào đá
Răng mất một hàm
Bạn bè hỏi han
Nghiêng đầu nghé ngọ.
Guốc đi từ nhỏ
Đến lúc về già
Không thay chẳng sửa
Bóng lên như ngà.
Rủ nhau đi cấy đi cày
Bây giờ khó nhọc có ngày phong lưu
Trên đồng ruộng dưới đồng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa
… Nghé ơ…
Mẹ gọi tiếng trước,
Cắt cổ lên đàng… Nghé ơ…
Mẹ gọi tiếng sau,
Cất lồng lên chạy…
Có khôn thì đi theo mẹ
Có dại thì đi theo đàn,
Chớ đi theo quẩn theo quàng,
Có ngày mất mẹ… nghé ơ…